Một ngày như mọi ngày, cảm thấy cuôc sống sao mà đơn điệu quá, Nguyên – chàng trai nước Việt – log in , Google search và book vé của một hãng hàng không giá bèo với điểm đến là Bangkok . Chỉ sau hơn 1 giờ bay, chàng đã đặt chân lên đất Thái. Tại sân bay Suvarnabhumi Nguyên mau chóng làm thủ tục nhập cảnh. Trong khi chờ đợi lấy hành lý , chàng đi lang thang quan sát. Kể từ đây, là một đại diện cho nước Việt giàu đẹp và có 4000 năm văn hiến, Nguyên sẽ kể lại cho chúng ta những gì mà chàng tâm đắc nhất trong chuyến Thái du này.
Nguyên thấy có nhiều kệ nhỏ để rải rác dọc các lối đi trong sân bay, chàng bước đến thì thấy đó là các tờ quảng cáo nhà hàng, khách sạn … và bản đồ thành phố. Nguyên lấy một tấm bản đồ để sau này tiện nghiên cứu đường đi nước bước. Trên đường đi ra khỏi sân bay, Nguyên lại thấy có nhiều quầy khác với các loại bản đồ khác nhau. Vốn bản chất tham và nhỏ nhen, Nguyên gom hết các loại bản đồ, free mà, tội gì không lấy ! Tổng cộng có 6-7 loại bản đồ, dân du lịch Bangkok khỏi lo lạc đường. Tất cả các con đường đều in bằng ba thứ tiếng – Anh, Hoa và Thái. Tra bản đồ Nguyên thấy ngay khách sạn mà chàng đã book trước. Vua Xiêm hay thật, cung cấp ngay cho du khách những thông tin cần thiết nhất ngay khi họ vừa đặt chân lên đất Thái.
Sau khi đổi tiền, Nguyên đón taxi về khách sạn. Chàng lo lắng sợ nạn taxi dù, chạy lòng vòng chặt chém du khách, nhưng ở đây nỗi lo của chàng hoàn toàn tan biến vì vua Xiêm đã bố trí môt loạt các quầy đăng ký taxi. Sau khi ghi địa điểm cần đến (bằng tiếng Thái), nhân viên phụ trách sẽ gọi taxi, thông báo điểm đến cho tài xế, ghi lại số xe vào phiếu đăng ký và đưa cho Nguyên giữ. Như vậy Nguyên đã được hoàng gia Thái bảo kê cho đến khi chàng về đến khách sạn với một chi phí nhỏ là 50 baht. Xe lao vun vút qua những xa lộ thênh thang, xe hơi chạy như mắc cửi, nhà cửa cao ốc khang trang thật khác hẳn khung cảnh ở quê nhà.
Chạy khoảng hơn 30 phút thì xe bắt đầu vào thành phố, tốc độ xe chậm dần và cuối cùng xe ngừng hẳn lại - kẹt xe rồi - vấn nạn của các đô thị lớn. Ở đây mọi người bình thản chờ đợi nhích lên dần dần, không thấy ai tỏ vẻ ‘khôn ngoan’ cố lấn sang trái hay luồn qua lách lại gì cả. Nhìn chung quanh mình là cả một biển xe hơi, Nguyên nhủ thầm : chủ nghĩa tư bản chúng mày tha hồ mà ngửi khói nhé, xe thế này ô nhiễm phải biết. Nguyên đâu biết rằng tất cả các xe taxi ở Thái đều chạy bằng ‘gas’ chứ đâu có xài xăng ! Ngoài ra các bác tài lái xe tuk-tuk (một loại xe lam 3 bánh) đều tắt máy khi dừng xe.
Sau cùng chàng cũng đến được khách sạn, đưa tờ 500 baht, bác tài không có tiền thối nhưng nhanh nhẹn chạy ngay vô reception của khách sạn xin đổi tiền lẻ. Cô nhân viên nhanh chóng thu tiền, bấm máy vi tính rồi mở ngăn kéo xuất tiền lẻ cho bác tài. Bác ấy thối lại tiền cho chàng và chắp tay chào tạm biệt với nụ cười đôn hậu.
Sau khi nghỉ ngơi một chút , Nguyên giở bản đồ tìm đường đến khu trung tâm thương mại Siam Center . Vị trí hiện tại của chàng là ở ngay sát ga sky train Phloenchit, như vậy chàng chỉ việc đến ga này, mua vé đi theo hướng Mochit, bỏ một ga là đến Siam Center . Thật rõ ràng và tiện lợi, trừ khi mù chữ thôi chứ cứ biết chút tiếng Anh là OK. Sky train là tàu điện chạy trên đường xây trên cao, giá cũng không đắt lắm, sạch sẽ và nhất là tránh được nạn kẹt xe.
Lặn lội , window shopping chán chê , Nguyên lại muốn ghé ăn tối cùng một người bạn Thái tại một nhà hàng ở khu Ratchada. Giở bản đồ ra xem thôi. Đơn giản thôi, chàng lại lên sky train ( tên chính thức bên Thái là BTS – Bangkok Transit System), đi theo hướng ngược lại đến ga Asok, tại đây Nguyên sẽ xuống tàu và đổi qua một phương tiện giao thông khác, đó là tàu điện ngầm – tên chính thức là MRT – Mass Rapid Transportation - để đến được khu Ratchadaphisek.
Đứng trên tàu điện sạch bóng, Nguyên bồi hồi nhớ lại. Lần đầu tiên qua Thái, đâu khoảng năm 1998 thì phải, chàng thấy họ đang xây những cái trụ to bằng bê tông để đỡ đường ray. Năm sau qua lại thì đã thấy sky train lao vun vút trên đầu. Tính ra mỗi chuyến tàu có thể chở được cả ngàn hành khách, điều đó có nghĩa là bớt được khoảng 800 chiếc xe hơi chạy trên đường. Vua Xiêm quả là biết lo cho dân, cho nước. Vài năm sau qua Thái thì họ lại đang đào đào đắp đắp gì đó (nhưng không có xây lô cốt khắp nơi như ở ta), hỏi ra thì họ đang xây dựng tuyến metro. Đến năm 2004 thì metro Thái bắt đầu hoạt động. Như vậy , không kể đi bộ và xe hơi , người dân Thái có thể dùng các phương tiện sau để di chuyển : xe ôm, bus, tuk-tuk, taxi, BTS (sky train) và MRT (metro).
Tàu đã dừng lại, lẫn trong dòng người bước đi trên nền ga sạch bóng và sáng choang, Nguyên thầm nghĩ : vua Xiêm quả là biết lo cho dân, dân Xiêm quả là đại phước.
À quên, phải bổ sung điều này, ngoài 2 tuyến sky train và 1 tuyến metro, hiện Thái lan đang xây dựng tuyến tàu điện nối liền thành phố với sân bay. Như vậy lần sau, nếu sang Thái, đồng chí Nguyên sẽ lấy vé tàu điện đi thẳng từ sân bay vào thành phố, tiết kiệm được khối thời gian. Vua Xiêm number one !
ReplyDeletethái lan vượt mình quá xa về mọi mặt rồi , nhất là văn hóa
ReplyDeleteKhi nào có cơ hội tớ nhất định đi fát sang ấy xem sao
ReplyDeleteXin mọi người cứ yên tâm, 100 năm sau VN nhất định sẽ có tầu điện ngầm và xe lửa chạy trên cao !
ReplyDeletenghe mà bắt ham!!!
ReplyDeletemời quý quan khách đến tham quan hầm triệu đô
ReplyDeletehttp://www.vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/11/3BA155D9/Page_2.asp
chủ nhân blog có ảnh nào chụp các hầm bộ và tàu điện của thái lan post lên cho bà con xem với
ReplyDeleteCó ngay đây bác blacky ạ. Bộ ảnh 'hầm triệu đô' nhìn đau quá bác ạ. Cám ơn bác đã chia sẻ.
ReplyDeleteBạn nói sao ấy chứ, vua Xiêm chăm lo co con dân làm sao bằng Đảng ta được. Vì người dân Việt Nam có chỉ số hạnh phúc gì gì ấy, cao thuộc loại Top trên thế giới mà.
ReplyDeleteNếu vậy thì Tính ra nước Thái phát triển hơn vn mình nhiều anh hén. Lần sau về vn gđ em phải cố gắg sang Thái một chuyến mới được, ox em đi rồi mà em chưa đi.
ReplyDeleteHic hic, từ lúc té giếng tới giờ, nhìn nhỏ đây đó đều nhờ bạn không hà, kệ mà từ từ vài ba chục năm mình cũng có mờ....luôn cái hầm chịu đô của blacky nữa, với tinh thần sáng tạo và dám nghĩ dám làm hổng chừng chúng ta sẽ nuôi vịt, hay cá kiểng gì đó thôi...he he he
ReplyDeleteTrước 1975, người dân VN coi Thái Lan và Nam Hàn ngang hàng thậm chí còn kém VN một chút, đến bây giờ thì bọn tư bản nó thối nát nhanh quá VN chạy theo hỏng kịp....
ReplyDeleteAndropause nghĩ Thái lan đi trước VN khoảng 15 năm.
ReplyDeleteDưng mà người ta vẫn chạy đều, còn ta thì đi bộ nên khoãng cách ngày càng xa...hu hu hu.
ReplyDeletenếu như thế này mà thêm 15 năm nữa thì vn sẽ càng thê thảm hơn nữa chứ ko thể nào tiến bộ hơn đâu
ReplyDeletecòn nếu chúng ta có dân chủ ngay từ bây giờ (2009) thì phải mất ít ra 20 năm nỗ lực hết ga mới theo kịp thái . và lúc đó ko biết người ta đã đi đến đâu rồi :(
ReplyDeleteAnh nói chí lý . Em quên mất cái vụ người ta vẫn tiếp tục tiến tới . Hu Hu Hu ..!!!!
ReplyDeleteem khoái nhất cái vụ taxi xài gas, bao giờ xe máy mình xài gas cũng đỡ biết mấy. ở sài gòn đến chết vì ô nhiễm môi trường thôi
ReplyDeleteem cũng thích đi Thái , hy vọng sẽ có dịp đến đất nước này 1 chuyến :)
ReplyDeleteKhi nào về VN thì cũng nên đi vì giá tua rất rẻ.
ReplyDeleteVua xiêm thật chu đáo !.......mai sang Thái !....hiiiiiiiiiii
ReplyDelete=) hình anh chụp đẹp, nhưng xxuka không thích Thái Lan ... kỷ niệm vượt biên hồi nhỏ làm xxuka rất ghét người Thái :P ... tàu bị hải tặc Thái, rồi ở trại Thái Lan, tụi lính Thái rất dã man ...
ReplyDeleteNhưng người Thái lạ không có 4 ngàn năm lịch sử như chúng ta ha ha ha!
ReplyDelete!!!
ReplyDeleteKhen có mỗi vua Xiêm thôi !!! hic
ReplyDeleteViệt Nam sao lại tụt hậu?
ReplyDeleteThì vua giỏi dân mới được nhờ !
ReplyDeleteThì tại không được giỏi như vua Xiêm !
ReplyDeleteBuồn hén, con rồng cháu tiên!
ReplyDeleteAnh biết không, các bạn em nhiều người đi về cũng tấm tắc vì dân bên này không bao giờ có cảnh chen lấn xô đẩy kèm chửi thề khi kẹt xe như bên mình, và họ cũng chẳng bấm còi để đòi vượt. Chẳng bù cho bên mình, đèn vàng mà chạy chậm và dừng còn bị chửi nữa.
ReplyDeleteAnh tính vài năm nữa cũng phải kiếm cái chỗ nào ở 'nhà quê' sống !
ReplyDeleteDạ, anh thích ở Nha Trang hay Vũng Tàu không anh? Gần SG :)
ReplyDelete
ReplyDeleteNghe ông kể mà phát ham quá.